cháng ān shū qíng
长安书情
shū sàn guò xián rén, tóng rén bù zài qín.
疏散过闲人,同人不在秦|。
jìn lái jīng bái fà, fāng jiě xī qīng chūn.
近来惊白发|,方解惜青春。
pì sì jū jiāng biàn, quán mén dào jué yīn.
僻寺居将遍|,权门到绝因|。
xíng cáng rú cǐ bèi, hé yǐ wèi móu shēn.
行藏如此辈,何以谓谋身|。